Khi Mourinho “ăn mày dĩ vãng”

2016112311:53
Theo http://choidaga.com/ Trong vòng ít ngày, Jose Mourinho 2 lần khẳng định ông là nhà vô địch Premier League chỉ cách đây 18 tháng - một khoảng thời gian không quá lâu như 18 năm hay 14 năm với một HLV của Arsenal. Nhưng 18 tháng đó đủ phơi bày tất cả các vấn đề của “Người đặc biệt” ngày nào, rằng ông đã không còn đặc biệt…


Trước trận đấu giữa Man Utd và Arsenal ở vòng 12 Premier League, Mourinho đã lấy thước đo danh hiệu và thời điểm giành danh hiệu gần nhất để chỉ trích truyền thông Anh. HLV người Bồ Đào Nha cho rằng ông không nhận được sự tôn trọng giống như Arsene Wenger cho dù lần gần nhất ông vô địch giải Ngoại hạng là 18 tháng trước, chứ không phải 18 năm trước - sự so sánh ám chỉ quãng thời gian trắng tay 12 năm đã qua của Wenger cùng Arsenal.

Sau khi mất điểm vào phút chót trước Arsenal, Mourinho tiếp tục chịu áp lực từ truyền thông vì số điểm ít ỏi của Man Utd. Sau 12 vòng đấu, họ chỉ có được 19 điểm - thấp nhất kể từ mùa giải 2004/05. Ngoài ra, Quỷ đỏ cũng cân bằng kỷ lục buồn - hòa 3 trận liên tiếp tại Old Trafford kể từ năm 1992. Và một lần nữa, HLV người Bồ Đào Nha lấy khoảng thời gian “18 tháng trước” ra làm lá chắn bảo vệ bản thân cũng như chế giễu đối thủ.

Mourinho tự tin tuyên bố mình là một “chuyên gia chiến thắng” - khác với “chuyên gia thất bại” Wenger, và vì thế, áp lực cũng như đòi hỏi của tất cả với ông lớn hơn hẳn. Đó là sự thật, Mourinho nói không hề sai. Khi Man Utd tìm đến ông, họ trải qua 3 mùa giải trắng tay thời hậu Sir Alex Ferguson, trong đó 2 năm không thể lọt vào top 4. Man Utd đã từ bỏ rất nhiều triết lý truyền thống cũng như lo ngại của họ chính vì niềm tin với Mourinho, niềm tin rằng ông có thể giúp họ chiến thắng trở lại ngay lập tức. Niềm tin đó hiện thực hóa bằng số tiền gần 150 triệu bảng ném vào thị trường chuyển nhượng, bao gồm cả bản hợp đồng kỷ lục thế giới Paul Pogba.

Mourinho nói không sai, nhưng cũng không đủ thuyết phục. Những phát ngôn mới nhất của ông vì thế mang đến cảm giác gợn gợn với chính người hâm mộ Man Utd. Tất cả đang cảm thấy Mourinho đang bế tắc và bắt đầu giở “bài cùn”: bài “ăn mày dĩ vãng”. Xét về thành tích quá khứ, Mourinho chắc chắn là một trong những HLV xuất sắc, thành công nhất thế giới. Nhưng quá khứ là quá khứ. Man Utd còn có quá khứ hào hùng hơn Mourinho, họ cần kết quả hiện tại, cần sức mạnh trở lại, hoặc chí ít, những dấu hiệu của sự trở lại.

Sau 1/3 mùa giải, dấu hiệu đó chưa xuất hiện. Man Utd chỉ giành được 19 điểm sau 12 vòng đấu, kém xa chính họ ở mùa giải trước với Van Gaal (24 điểm), và kém đội đầu bảng Chelsea đến 9 điểm, kém Liverpool và Man City 8 điểm, kém Arsenal 6 điểm và kém Tottenham 5 điểm! Thực tại cho thấy Quỷ đỏ đang đứng sau 5 đội bóng với những khoảng cách không dễ san lấp! Một thực tại đắng cay khi dẫn dắt họ là HLV từng giành 3 chức vô địch Premier League và nổi tiếng với khả năng chiến thắng ngay lập tức với 1 CLB mới.

Vấn đề rất rõ ràng. Man Utd là một trong những CLB lớn nhất thế giới. Áp lực dành cho họ luôn luôn lớn hơn rất nhiều so với các CLB khác. Bản thân Mourinho từng tuyên bố như vậy vào ngày nhậm chức, nhưng đến thời điểm này, ông lại cố gắng lấy nó ra biện minh cho sự thất thế của bản thân.  >>  http://choidaga.com/daga/video-da-ga/

Thế giới nói chung và thế giới bóng đá nói riêng luôn luôn vận động, luôn luôn thay đổi từng giờ, từng ngày. Mourinho đến Man Utd với vết thương chưa lành miệng mang tên Chelsea và sự bảo thủ của một vị tướng vô địch. Mourinho nhắc đến chức vô địch cách đây 18 tháng, nhưng ông quên mất bản thân mới bị sa thải chưa đầy 1 năm trước sau hàng loạt rắc rối trong và ngoài sân cỏ. 

Ông không thể hiện hình ảnh một nhà vô địch tại Old Trafford mà ngược lại, giữ nguyên tâm thế của một HLV nhỏ mọn, một người sẵn sàng hướng mũi dùi vào chính các học trò khi thất bại và khiến phòng thay đồ đội bóng luôn ở trong trạng thái căng thẳng. Vết thương chưa lành miệng khiến Mourinho xù lông mỗi khi cảm thấy bị đe đọa vì những áp lực vô hình.

Về mặt chiến thuật, Mourinho cũng không có quá nhiều điều mới mẻ như các đồng nghiệp. Sơ đồ 4-2-3-1 từng giúp ông vô địch ở Chelsea cách đây 18 tháng, nhưng không có nghĩa nó còn đủ mạnh, đủ hữu dụng ở thời điểm này, đặc biệt khi yếu tố con người ở 2 CLB khác nhau. 

Bóng đá không phải toán học, nơi có những định lý chỉ cần chứng minh một lần là tồn tại mãi mãi không thay đổi. Bản thân Mourinho là người rất giỏi trong việc phá lối chơi của đối thủ và lẽ ra ông phải là người hiểu rõ nhất, sự thay đổi linh hoạt luôn là yếu tố sống còn giúp các HLV duy trì được thành công lâu dài. 

Khi Mourinho bấu víu vào quá khứ hào hùng của bản thân để biện minh cho thực tại bết bát, Man Utd có lẽ nên lo lắng nhiều hơn. Mourinho không còn là “Người đặc biệt” bất chấp thủa nào, một người dám đương đầu với thử thách, với khó khăn và tìm cách giải quyết nó trực diện nhất.
Đá gà ăn tiền ngay tại nhà và nhận khuyến mãi cực lớn khi đăng ký tham gia tại: da ga an tien